Thứ Tư, 19 tháng 8, 2015

Mình đã thử (2)

Mình đã thử nghĩ cách để giảm bớt những kiệt quệ về sức khỏe và những lo phiền, sao cho không phải cắt đi một phần công việc mà vẫn xoay sở được, thở được, sống vui hơn.
Có rất nhiều vấn đề. Mình chỉ nói một số thôi.
Đầu tiên là chuyện ăn cơm. Mình quyết định tự nấu dù mất thời gian vì ăn ngoài mình không hợp, hay đau bụng. Ở một mình thì nên ăn rất đơn giản. Nhiều khi mình tham lam, muốn bữa ăn có đủ nhóm chất này nhóm chất nọ. Dần dần mình chỉ nấu một món có đạm và một món có chất xơ. Canh có thể không cần vì ngày nào mình cũng uống nhiều sữa và nước. Khi ăn uống như vậy, mình thấy chuẩn bị mau hơn, dọn cũng mau hơn. Tính mình hay tự bày ra những chuyện mà mình không có khả năng dọn dẹp. Để tránh điều đó thì nên bày ra ít nhất có thể.
Nhiều người nghĩ đến ăn uống thấy mệt mỏi, thấy ăn như là nghĩa vụ, ăn chỉ cốt cho qua ngày đoạn tháng. Mình dù nấu ngon tới mấy, cũng có lúc ngao ngán trước mâm cơm. Những khi đó mình ráng ăn ít nhất một bát. Sau đó, nếu không ăn được tiếp nữa thì ngừng. Bao giờ có cảm giác đói thì lại ăn. Rồi uống thêm sữa. Ăn là thứ không nên cưỡng ép.
Vì biết làm gọn mọi thứ lại, nên mình có thể nấu cơm trưa mang đi mỗi ngày mà không có cảm giác nhiêu khê, mệt mỏi. Ăn đồ mình nấu hấp thu tốt hơn, lại tiết kiệm.
Thứ hai là chuyện buổi tối ở nhà.
Cả ngày đi làm, một buổi tối dường như là quá ngắn ngủi để nghỉ ngơi, chứ nói gì tới soạn bài cho ngày mai. Mình đã từng bị đuối sức vì điều đó, và rơi vào những cơn hoảng loạn kéo dài mà mình không muốn nhắc lại. Sử dụng buổi tối ngắn ngủi như thế nào thật sự là một vấn đề.
Gần đây, mình thấy ổn vì mình đã thử thay đổi. Về tới nhà, việc đầu tiên không phải là nhìn quang cảnh bừa bộn, ngán ngẩm một lúc rồi lui cui đi dọn. Muốn thế, ngày hôm trước và buổi sáng hôm đó mình phải dọn dẹp thật sạch sẽ. Khi mở cửa nhà ra, mình sẽ thấy sàn nhà sạch bóng. Lúc này, mình thay đồ thật thoải mái rồi lấy trái cây trong tủ lạnh ra ăn, vừa ăn vừa thả lỏng. Sẽ thấy khỏe lên ngay tức thì. Sau đó, mình cứ từ từ làm từng việc một. Khi đã xong xuôi, nghĩa là no cơm ấm cật, sạch sẽ từ trên xuống dưới, trong ra ngoài rồi, nhìn đồng hồ sẽ thấy nhằm vào khoảng 8 rưỡi, 9h. Đấy là trong trường hợp mình về tới nhà khoảng 7h (mình hay cố ở lại trường làm cho xong việc). Còn nếu về sớm hơn thì càng tốt. 
Như vậy là ăn uống, tắm rửa, dọn dẹp tất tần tật mất hơn một tiếng rưỡi. Vì sao mình không thấy mệt trong suốt quãng thời gian đó? Vì mình cố làm theo một vài nguyên tắc sau:
1) Tắt hoàn toàn mạng và nếu có thể thì tắt cả chuông điện thoại. Gần đây mình hầu như không dòm ngó fb nữa, thấy mình sống khác hẳn. 
2) Không nhìn đồng hồ lúc làm việc nhà. Làm xong hết rồi xem một lượt, sẽ bất ngờ lắm đó, vì thấy còn sớm quá. 
3) Xem việc nhà như những thú vui để thư giãn, giải trí. 
4) Tuyệt đối không nghĩ về việc ở trường trong lúc nấu ăn, tắm hay rửa bát. Chỉ tập trung vào cái đang làm. 
5) Bước đi trong nhà thật chậm. Cái này đơn giản mà cực hữu hiệu. Đi chậm như thể không có gì phải lo, không đi đâu mà vội. Bước để thả lỏng người, tại vì đây là nhà của mình nên mình phải được an toàn và ung dung. Khi vừa ăn xong mà đi chậm thì còn tránh được đau dạ dày. Mỗi lần bước thấy mình nhẹ nhõm, thư thái hơn hẳn. 
6) Vừa làm vừa thở. Thở nhẹ, đầu rỗng không và theo dõi nhịp thở. Sẽ thấy bên trong quang đãng như một buổi sáng. 
Mình kiên trì như vậy. Trước khi đi ngủ mình làm đẹp sơ sơ. Bôi kem các thứ mà hôm nào lười thì chỉ bôi nghệ lên mấy cái mụn. Xong mình uống sữa ấm, tối nào cũng uống đều. Từ 9h đến 10 rưỡi là thời gian mình làm việc. Mình sẽ cố gắng nằm xuống giường (mà thật ra đâu có giường đâu) lúc 10 rưỡi, đọc sách hoặc học tiếng Anh hoặc nghe truyện audio sao cho nhắm mắt ngủ trước 11 rưỡi. Như vậy cũng hơi muộn rồi nhưng mà vẫn trước 12h nên cũng đỡ.
Sáng dậy, mình uống một cốc nước lọc, vệ sinh cá nhân rồi nấu ăn. Mình pha thêm một chai sữa rồi mang sữa với đồ ăn sáng tới trường.
Vậy thôi.
Sắp tới giờ đi ngủ của mình rồi. Mình chỉ muốn nói là lúc ở nhà mình làm gì cũng được mà không làm gì cũng được, nhưng nhớ đặt từng hơi thở chậm rãi và nhẹ nhõm vào việc đó. Bước đi thôi cũng phải bước cho nhàn nhã, toàn tâm. Mình sẽ thấy thời gian và sức lực được tiết kiệm rất nhiều. 
Mình không theo học thuyết nào cả. Tự mình thấy như vậy thôi.
Mai mốt có gì hay mình sẽ lên đây kể nữa.
G9.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét